Vương

Đã từng hơn một lần anh nghĩ chúng ra sẽ lại bắt đầu – để rồi kết thúc nhạt nhòa.
Từng hơn một lần ôm em thật chặt – để rồi chính anh phải gạt ra.

Có nỗi nhớ nào không còn cũ vương
Quá khứ không còn phủ sương, sức không còn đủ gượng
Có dáng ai còn đi ngang qua lối ấy ?
Có cây si nào đứng chờ để thấy em mỗi ngày ?
Có nhành hoa nào chết khô để không thể tàn úa
Có cuộc chiến nào càng chiến thì mình lại càng thua
Có những người dù ở rất gần nhưng cả cuộc đời chẳng thể tìm thấy
Anh không cần 1 ai hiểu được hết nổi niềm này.
Mây của trời cứ để gió cuốn nhưng thứ ta cuốn và đốt lại khiến 2 mắt ướt nhòa
Chưa ai cố hiểu điều ta muốn thì đã vội lặng lẽ để bước đi xa
Anh cần sống, hoặc gần giống như thế để không còn lạc vào vòng tròn lẩn quẩn
Giữa mây và gió, không còn cần bàn tay nào đó.
Thay vào đó…Hãy đễ gió nâng đôi cánh trắng vương cao
Em hãy cho người khác cơ hội chứ đừng cố gắng thương nhau
Sau tất cả anh biết đến lúc mình phải quên em nhanh thôi
Vì đơn giản từ lâu thế giới của em đã hoàn thành rồi !
—-
“Mỗi khi đêm in đậm 2 thâm tròn quần mắt
Không đủ sức sưởi ấm để thêm một lần dần tắt.
Anh đã quen với sự mất mác còn em chắc thì không.
Nên chuỗi ngày anh từng cố gắng chỉ cần em cất là xong”
—-
Thời gian qua chưa 1 lần niềm vui ghé đến trong những lời ca anh viết
“Càng hướng về sự bình yên thì lại càng xa yêu thương “ – anh biết
Ta cần học cách tự mình bằng lòng với hiện tại
Trong 1 phút không còn kiểm soát anh đã quên mất mình là ai
Mọi thứ vỡ tan như là bọt nước
Vậy 1 trong 2 ai lạnh nhạt trước
Ta đâu đủ sức để buồn mãi 1 chuyện hoài
Vì em còn là cả 1 hành trình dài
Anh có thể yêu em cả trăm ngàn cách
Nhưng thử thách không còn là sự tự do.

Có cơn mưa nào lại ngang qua lối ấy
Gột rữa hết tâm tư này
Có cái ôm nào từ sau – vội vàng ôm lấy
Ai thương ta sẽ thấy hết được phần che đậy…
Rồi từ đó tâm tư gói gém anh chỉ còn mưa lẫn giông
Lại tiếp tục thực hiện giấc mơ mà ngày xưa vẫn mong
Có tim ai vốn lạnh buốt nhưng vẫn chưa cần nóng
“Em không muốn anh lại thất hứa vậy lời hứa cần không” ?
Và chúng ta sẽ lại thay đổi, yêu người mới bằng cách vốn chưa từng giống
Nhưng đôi khi kết quả vẫn thế nước mắt hoen ứa từng dòng
Đường về nhà vẫn còn rất xa – chuyến xe ghế giữa còn trống
Nên em đừng hỏi anh liệu ta có thể yêu nhau lần nữa được không ?