Mình phải sống như mùa hè năm ấy — Lời của Gió phát sóng 23-07-2012 TYC.VN

“Lời của Gió phát sóng 23/07/2012:
[1] Sealed with a kiss – Feng Xue
[2] The Closest Thing To Crazy – Katie Melua
[3] Meggie’s theme – Henry Mancini
[4] Chìm trong muôn thưở – Uyên Linh
[5] You And Me – LifeHouse
[6] One summer night – Chelsia Chan with Kenny Bee
[7] A Summer Song – Chad and Jeremy
===
Vì bây giờ là mùa hè

Vậy làm sao để đừng hờ hững với mùa hè đang ở trước ngõ nhà mình, trên mũi giày mình, trên khóm hoa vàng trước ngõ, trong màu nắng loang lổ trên hè phố quen? Và làm sao để giữ mãi được những ngày hè những năm tháng ta còn trẻ tuổi, khi cả nỗi cô đơn cũng ngọt dịu như một cuộc tương phùng?
Vì bây giờ là mùa hè. Và sẽ chỉ có một mùa hè trong đời, khi bạn…. tuổi. (Điền số tuổi của bạn vào chỗ trống
===
“Mình phải sống như mùa hè năm ấy” là câu mình dịch từ bài hát ám ảnh một thời – và bây giờ chắc vẫn còn chưa thôi.

“We should be living like we lived that summer

I wanna live like we live in the summer”

Mình phải sống như mùa hè năm ấy

Anh muốn mình sống mãi những mùa xanh.

Video clip của bài này là một cái video đau thương nhất trần đời mà mình được xem. Không cần thằng đẹp giai nào chết rồi không cần em xinh gái nào ho ra máu xối xả, cũng chẳng có ai thất tình. Vậy mà đến khúc cuối mình khóc hu hu. Đôi khi người ta chỉ cần một lý do để khóc. Thì tại sao không khóc cho vơi vì một nguồn cơn đẹp đớn đau như mùa hè năm ấy?

Mùa hè năm ấy mình ngồi trên một chiếc xe cứu thương của Nga xóc lên tới nóc bang qua những cánh đồng hoa dại bạt ngàn. Mình cưỡi ngựa, té ngã. Mình tắm nước hồ miền cực Bắc lạnh hơn đá tan. Mình nướng thịt cừu trong cái lều bí bức. Mình đi tè giữa cánh đồng toàn những hoa là hoa. Mình cài replay cho bài “Dandelion Wine” của Backmore’s Night trong iPod. Mình đọc lại Dandelion Wine của Ray Bradbury, mơ màng về một chai rượu “đóng chai lại tất cả hương vị của mùa hè rực rỡ”, một chai rượu mà uống đến hớp cuối cùng, mình sẽ tan nát bởi ý nghĩ làm sao giữ lại được cái mùa hè năm ấy?

“So here’s to you, all our friends, surely we will meet again

Don’t stay away too long this time

We’ll raise a glass, maybe two. And we’ll be thinking of you

Until our paths cross again…maybe next time…”

Thì đây bằng hữu uống đi

Mai này còn có dịp gì nữa đâu

Đừng quên những phút ban đầu

Dù đang tan vỡ tận sâu đáy lòng

Uống đi, chuyền chén một vòng

Đường xa nhớ giữ những đầm ấm nay

Ghìm sâu thương nhớ khôn khuây

Xa sau dọn lại ngày này

Mà mơ.

Chiều qua ngồi nghe The Summer, mình thấy nhớ những ngày tuổi trẻ đang qua bằng một nỗi nhớ đớn đau, một cõi lòng tan nát. Bạn bảo rằng xem ra mình cũng đã trải qua được nhiều điều, làm được nhiều thứ, còn tiếc nuối làm gì?! Thật ra mình không tiếc, mà mình sợ. Mình sợ những ngày tháng tới của mình không còn đủ hồn nhiên để yêu như mùa hè năm ấy, không còn đủ khẳng khái đam mê để làm việc mình tin như mùa hè năm ấy, và không còn đủ bao dung để thứ tha cho người cũng như cho bản thân mình, để lại bắt đầu như mùa hè năm ấy.

Mình cũng sợ bạn bè mình không còn yêu nhau như mùa hè năm ấy, khi ngay cả những lỗi lầm tổn thương nhất, cũng chỉ một ly rượu dưới vườn trăng và vài câu vọng cổ là thôi tha thứ cả. Mình sợ bạn bè mình, vì đường đi khác nhau, mà rời xa cái mùa hè năm ấy.

Nên mình phải sống như mùa hè năm ấy. Để gìn giữ những đầm ấm xa xưa, và cho cả những đầm ấm mai này.

1.Vì bây giờ là mùa hè
Vậy làm sao để đừng hờ hững với mùa hè đang ở trước ngõ nhà mình, trên mũi giày mình, trên khóm hoa vàng trước ngõ, trong màu nắng loang lổ trên hè phố quen? Và làm sao để giữ mãi được những ngày hè những năm tháng ta còn trẻ tuổi, khi cả nỗi cô đơn cũng ngọt dịu như một cuộc tương phùng?
Vì bây giờ là mùa hè. Và sẽ chỉ có một mùa hè trong đời, khi bạn…. tuổi. (Điền số tuổi của bạn vào chỗ trống
2.Những năm tháng đẹp đẽ nhất trong đời
Mình vẫn thường ghi nhớ câu nói này của Trịnh Công Sơn: “Khi người ta trẻ, người ta nghĩ có thể dễ dàng từ bỏ một mối tình. Vì người ta nghĩ rằng những hạnh phúc, những điều mới mẻ nhất sẽ đến trong tương lai. Cũng có thể. Nhưng người ta đâu biết rằng, những gì ta mong muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời.”
3.Tiếng chim hót trong bụi mận gai
Nếu anh là cha Ralph, em sẽ là Meggie bé bỏng, bằng con tim với niềm ước vọng
giành lại anh từ tay đức chúa trời.Có một loài chim như thế anh ơi! Không chịu sống một cuộc đời tẻ nhạt, mà phải sống với niềm khao khát, dù phải lao mình vào bụi mận gai…
4.Chìm trong muôn thưở
Có những người, như tôi, để sống trọn vẹn, để giữ nguyên tình yêu với cuộc đời… Tôi làm những cuộc đánh cắp thời gian nho nhỏ. Để tôi thấy mình vẫn đó, trẻ trung như mùa hè năm ấy, tự do như mùa hè năm ấy… Để tôi nhấm nháp mùi vị của gió trên những con đường và hồi hộp mơ hồ với từng cơn giông chiều khi mà đích đến của hành trình vẫn còn xa. Tôi đã mở hào phóng vô vàn ký ức vào các quãng thời gian đánh cắp của mình.
5.Tôi lại về năm 16 tuổi
Tôi vẫn nhớ năm tôi mười sáu tuổi, có một chàng trai đã đạp xe hơn năm mươi cây số chỉ để trao tôi một món quà sinh nhật, khiến tôi cảm động đến phát khóc khi cùng ngồi bên nhau trong thinh lặng và tưởng tượng đó là tình yêu. Nhưng rồi chỉ vài tháng Hè trôi qua, cả hai chúng tôi đều nhận ra rằng tình yêu đó chưa bao giờ thực sự tồn tại. Chỉ có một tình bạn thân thiết và chân thành xen lẫn những cảm xúc đầu vụng dại. Nhưng chính vì thế mà khoảnh khắc ngồi bên nhau để theo đuổi ý nghĩ về một tình yêu chưa được thổ lộ mới quý giá làm sao. Chẳng thể có lúc nào trong đời ta lại có thể ngây ngô và đầy ngộ nhận như thế nữa.
6.Khi người ta trẻ
Trọn vẹn một ngày vui có, buồn có, viên mãn có, nuổi tiếc có, trăn trở có, lo lắng có, băn khoăn có, mà vương vấn cũng có. Còn hơn thế những cảm xúc cứ bay bổng vấn vương, bởi lẽ có những cái không thể và chưa kịp kể tên. Vui lắm cái ngày hôm nay và yêu lắm những lúc như thế này thấy mọi thứ đáng yêu và đáng sống.
7.Mình phải sống như mùa hè năm ấy
Tôi đã nghĩ, tôi sẽ chọn mùa hè nào để mình phải nhớ mãi? Là mùa hè năm 16, 17 hay những năm sau đó nữa? Vậy đâu là mùa hè đáng nhớ nhất của bạn?